Khu du lịch sinh thái Tân Long là nơi ngụ của hàng nghìn giống Cò, Vạc, Còng cọc và nhiều giống chim khác… cuộn hút ngàn hàng du khách mỗi năm. Ngoài mục đích tham quan, khách tham quan còn được tận hưởng các món ăn: cháo, chiên, khìa… từ sản phẩm chim cò. Thật khó có thể quên mỗi khi ai nhắc đến.
Gần ba mươi năm, nơi này hình thành một sân chim với hàng ngàn con cò sống trên cát cây tre, cây dừa quen thuộc của gia đình ông Huỳnh Văn Mười. Trong vài năm trở lại đây, ông Mười đã đón khách tham quan đến tham quan vườn cò. Tại đây ông dựng một tháp quan sát cao hơn 10 mét để khách tham quan được chiêm ngưỡng cò trong khu vườn có diện tích khoảng 1,5ha của ông. Cò đang sống ở đây thuộc mấy giống: cò ma, cò ngà, cò quắm, còng cọc… Cùng với nhịp được quan sát đời sống thực của các chú cò, khách tham quan có dịp ngơi nghỉ giải trí, cắm khám đường trong khuôn viên xanh hay tận hưởng nhiều món đặc sản.
Từ thị trấn Ngã Năm, thuộc huyện Ngã Năm, Sóc Trăng, bạn đi dọc theo tỉnh lộ 42 khoảng 5km, sẽ đến vườn cò Tân Long ở ấp Tân Bình, xã Long Bình, huyện Ngã Năm, tỉnh Sóc Trăng. Đồng hành, có dòng kênh uốn lượn theo tỉnh lộ 42 chở nặng phù sa, tỏa hơi nước mát rượi. Vị trí vườn cò này rất thuận tiện cho khách tham quan đến tham quan, bằng đường thủy cũng như đường bộ.
Vườn cò này do gia đình ông Huỳnh Văn Mười, 73 tuổi, quản lý. Vườn rộng khoảng 1,5ha, được che phủ bởi những tán dừa, lùm tre, hàng bình bát xanh um tạo nên vẻ đẹp chân quê. Đến với vườn cò này, bạn sẽ bước chân trên cát lối đi được tráng xi măng, rợp mát, xinh đẹp giữa hai hàng hoa cảnh. Đã 31 năm qua, dưới sự chăm nom của ông Mười, nơi này hình thành một sân chim với hàng vạn con cò, vạc sinh sống hòa thuận. Đại gia đình chim gồm: cò gà, cò trắng tinh, cò đầu đỏ, cò trâu, cồng cộc, vạc…
Để tiện cho du khách chiêm ngưỡng, ông Mười đã xây dựng một tháp cao gần 10m. Đứng ở đây, bạn có thể phóng tầm mắt nhìn bao quát cả khu vườn. mê li nhất là cảnh từng đàn cò quần cư trắng bốp cả khu vườn, lúc sáng sớm và chiều tối. Chúng kêu ríu rít như chúc nhau một ngày mới tốt đẹp hoặc mừng rỡ đoàn tụ. Để có được sân chim tương đối hoàn chỉnh như hiện giờ, ông Mười đã bỏ rất nhiều sức lực tạo dựng, chăm chút. Ông Mười cho biết, hồi đó đất này là lung, bàu. Ông Mười còn sức thanh niên, nên ngoài làm đồng ra, rảnh lúc nào ông vun bồi vườn lúc đó.
Tính ra, đã 18 năm gầy dựng, mỗi năm ông lặn móc đất bùn 3 tháng. Mỗi ngày ông phải chở cho được 10 xuồng đất, mỗi xuồng tải chừng 500 ký đất, để bồi đắp. không chỉ vậy, ông phải trồng thêm những bụi tre, cây dừa, bình bát…thay thế những cây tràm bị chết vì không chịu nổi đất phèn chua. Có lẽ đám cò địa phương đã linh giác được đây là mảnh đất lành mới. Thế nên, từ năm 1978, chúng bắt đầu về ở. Lúc đầu, lượng cò chỉ vài ba chục con. Dần dần chúng sản sinh và rủ rê bạn bè về định cư càng ngày càng đông đúc
Không chỉ vậy, đến đây khách tham quan có thể tận hưởng hoặc dự chương trình đờn ca tài tử. Khí đói, khách có thể dùng những món ngon dân dã ở đây như bánh xèo (giá 10.000đồng/cái), bún xào thịt heo, bún giò heo (giá 15.000 đồng/phần). Nghe lời tâm tư của cha con ông Mười, tôi càng thêm động lòng. Tuổi đã cao, cặp mắt ông Mười đã mờ, chân yếu, nhưng mỗi khi chiều về ông lại ra sau vườn ngóng trông, đợi lũ cò như đợi lũ trẻ con đi học về. Tôi biết, những cánh cò trắng tinh và âm thanh rộn ràng của đàn cò còn đi theo ông Mười đến cuối thế cuộc. Trước lúc chia tay, tôi đồng cảm với nguyện ước của ông Mười rằng, mong Nhà nước và các cấp chính quyền có giải pháp giúp ông giữ vườn cò, không để cò bị săn bắt làm mồi nhậu